|
HẢO TÂM |
|
|
04/04/2011 | Tác giả: Trọng Quý |
|
|
|
Truyện ngắn: Trọng Quý Không khí như giản ra, bởi trong vài ba ánh mắt những con người còn đang quây quần bên bàn nước vừa sáng lên một chút khi hướng về ông già bán vé số. Nơi ông, nét buồn trong đôi mắt cũng vừa chợt tan đi. Và cũng vẫn với cái dáng lọm khọm, run run, ông đứng dậy đưa hai tay đón lấy cọc vé số từ anh công an khu vực với mấy lời cám ơn hồ hỡi. |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
MƯA VẪN TRẢI LÒNG QUÊ NỘI |
|
|
04/04/2011 | Tác giả: Nguyễn Thanh |
|
|
|
Truyện
ngắn của Nguyễn Thanh (Cà Mau)
Ông Hấn đọc xong, muốn đọc lại nhưng hai tròng kính trắng nhòe nhoẹt nước mưa. Ông bỏ mặc đống lửa đang cháy dở, vội vội, vàng vàng vào nhà. Chưa đọc lại bức thư của thằng cháu, một bức thư mà trước đây vì quá bận rộn lên lớp, hội họp nên chỉ đọc sơ sịa lướt qua, nay đọc kỹ lại, khiến ông Hấn ngỡ ngàng, xa xót. (trích) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
CÂY SẬY |
|
|
04/04/2011 | Tác giả: Bạch Phần |
|
|
|
Truyện ngắn: BẠCH PHẦN Đời Thuỵ yêu và hận
nhất ba người đàn ông: Cha, anh trai và chồng Thuỵ! Chính họ đã làm cho
Thụy dở khóc dở cười trong cuộc đời này, làm Thuỵ không còn lòng tin
vào con người và sợ sệt đàn ông, mặc dù ở thế kỷ 21 này vẫn còn những
người đàn ông tốt bụng, sẵn lòng giúp Thuỵ khi cô gặp khó khăn. Hạnh
phúc và niềm vui đối với cô chỉ như mây bay, gió thoảng. Thuỵ sợ mất
mát, sợ bị trúng thương lần nữa! |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Đêm Tháp Mười |
|
|
09/03/2011 | Tác giả: Lê Văn Thảo |
|
|
 |
Năm
đó mùa mưa ở Tháp Mười kéo dài hơn mọi năm, đã gần cuối tháng mười trời vẫn còn
mù mịt, đồng nước một mầu trắng xóa không nhìn thấy đâu là bến bờ, thỉnh thoảng
nổi lên những khóm tràm, bụi trâm bầu lơ thơ, không có đặc điểm gì có thể nhớ
đó là đường ta đã đi qua.
(Trích) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Phía sau một đời người |
|
|
30/11/2010 | Tác giả: Nguyễn Huỳnh Hiếu |
|
|
|
- Người tốt không bao giờ chết, bởi vì họ có linh hồn.
Lời tuyên ngôn đó do ông Sáu Huỳnh đặt ra để tự răn mình. Tôi giễu:
- Thế, linh hồn là cái gì?
Ông triết lý:
- Linh hồn là cái không thể thấy được mà chỉ có thể cảm nhận, sự cảm nhận thiêng liêng lởn vởn quanh mình, do tiềm thức khơi động. |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Hoa đồng |
|
|
24/10/2010 | Tác giả: Bùi Thị Cao Nguyên |
|
|
|
Bữa nay em nấu món gì thơm vậy? Vừa bước vô, anh vừa hỏi. Con gà nhà mình tự nhiên cú rũ, em làm thịt đãi anh luôn, mai anh đi vô đồng đâu có thịt mà ăn. Ừ, nhớ tới cảnh ăn cá cả tuần mà phát ớn. Vừa nói anh vừa sì sụp chan canh. Rồi chợt nhớ ra điều gì, anh ngừng ăn và chậm rãi nói: Ngày mai có đoàn bác sĩ tình nguyện về khám bệnh miễn phí cho xã mình |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Gió phía sau tượng đài |
|
|
24/10/2010 | Tác giả: Thai Sắc |
|
|
|
Người cựu chiến sĩ của Đại đội Bảy Phú, Tiểu đoàn 502 nhìn chăm vào thăm thẳm xa xăm, nơi cánh đồng mùa lũ của Nông trường quân đội Giồng Găng đang mênh mông nổi gió. Mái tóc ông điệp với màu trắng nước chấp chới cuộn lên những vệt sóng ngang trời. Mắt ông đục lại, trầm đi trong một trạng thái cảm xúc khó tả. Những đợt sóng ngầm cuộn giữa lòng ông... |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Tiếng độc huyền và cây cột nhà gỗ sao |
|
|
24/10/2010 | Tác giả: Thai Sắc |
|
|
|
Một hành động bột phát, gần như vô thức, nhưng mạnh mẽ và kiên quyết : ông Tám Bê đột ngột vùng dậy, chân bước những bước dài về phiá bàn thờ, đôi bàn tay thoăn thoắt tháo sợi dây độc nhất nơi chiếc đờn bầu, rồi sau đó, ông dùng chính sợi dây thép mỏng manh ấy, tự trói đứng mình vào cây cột gỗ sao. Ông Tám Bê xiết chặt hai vòng dây quanh người mình bằng cái sức mạnh dồn nén của bảy mươi năm cày sâu cuốc bẩm, phát ra từ đôi tay gầy guộc , xương xẩu.
“ Đó, hãy thiêu sống tao cùng với cái nhà này đi, rồi muốn làm chi thì làm ! Tao thà chết đi còn hơn phải sống mà ngó cái cảnh nắm xương anh hùng bị vùi trong cứt heo, bã cám ! “.
(Trích) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Ký ức tuổi thơ |
|
|
21/10/2010 | Tác giả: Thu Phương |
|
|
|
Những trận cãi nhau của ba má Huệ ngày càng nhiều. Âm thanh hỗn độn, giọng ba la lối nghe sỡn gai ốc, má thì the thé, cãi lý, rồi kết thúc bao giờ cũng là tiếng gào khóc vang xa, cùng những câu chửi mầy tao đầy thô tục. Những đứa nhỏ thường chơi với cô bé, kể cả người lớn đứng ngoài đường nhìn vô nhà chỉ trỏ, cười cười bàn tán, rồi nhổ nước bọt xuống chân, dường như họ vui lắm vì có chuyện để xem như một cách giải trí cuối ngày.
(Trích)
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Chim lá rụng |
|
|
15/10/2010 | Tác giả: Thai Sắc |
|
|
|
Lạ lùng sao, hôm ấy, có một đàn chim lá rụng, tưởng như không còn tồn tại ở đất này, bỗng đâu ríu rít bay về. Chúng rụng xuống khoảnh ruộng xung quanh nhà ông Tư Hảo lả tả như những cánh lá vàng. Rồi từ đó, như là những sứ giả của đất trời, chúng cất lên bản hoà tấu thanh khiết và hồn hậu để vĩnh biệt người nghệ sĩ đã gắn bó suốt đời với ruộng vườn, với quê hương, với cuộc kháng chiến...
(Trích) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Những người ở lại |
|
|
14/10/2010 | Tác giả: Minh Hoàng |
|
|
|
Sau thất bại thảm hại ở Tết Mậu Thân, giặc liên tục mở các cuộc càn quét, ném bom, bắn phá vào vùng hậu cứ. Bom pháo dội xuống các tuyến giao thông, sông rạch, hành lang tiếp tế của ta với mức độ chưa từng có. Chúng thường xuyên tổ chức những cuộc hành quân dài ngày, chà đi xát lại những vùng mà chúng cho là Việt Cộng đang ẩn núp |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Giấc mơ thằng Bờm |
|
|
14/10/2010 | Tác giả: Bùi Hoà Bình |
|
|
|
Việc làm thứ hai sau khi lên ngôi của vua Bờm là cho quân lính rào lại toàn bộ bãi cỏ trong công viên. Không phải ai muốn vô thả diều cũng được. Dân chơi diều cũng có tư cách riêng của mình. Diều là thứ chơi tao nhã. Những kẻ quần đùi áo lỗ đưa cái bụng nung núc mỡ tròn quay như ông địa dứt khoát không được đặt chân vào. Thằng Lì anh chịu trách nhiệm quản lý những ai ra vào khu đất này
(Trích) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Kẻ tử tù của tôi |
|
|
13/10/2010 | Tác giả: Trọng Quý |
|
|
|
Cơm, rượu của quốc gia đã biến thằng Cà Chủng ngớ ngẩn thành quỷ dữ rồi. Người ta luôn luôn bàn tán về hắn. Có người đã khéo léo sử dụng cơm rượu của mình để che đậy tội ác cho mình mới tài thật. Hình như, từ ngày có thằng Cà Chủng vô đó, tụi nó mổ bụng người ta nhiều hơn. |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Thì cũng con người |
|
|
17/09/2010 | Tác giả: Lê Minh Hùng |
|
|
|
Nhưng thằng Téo nó sát gái lắm. Mới ngoài hai mươi, làm mướn mà được đồng nào chơi gái hết. Tao coi mày như em ruột mới nhắc chừng. (Trích) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Hồi chuông cảnh báo |
|
|
16/09/2010 | Tác giả: Nguyễn Phước Thảo |
|
|
|
Hắn trố mắt nhìn gã xe ôm.
- Mày bắn tao lũng bụng rồi bỏ ngang vậy à? Tao chết rồi sao?
Gã xe ôm nhìn hắn bằng ánh mắt thách đố.
- Người tài năng không ai chết vì cái bụng bị lũng. Ông tự chứng minh đi.
Nói xong, gã xe ôm xốc tay hoạ sĩ bước ra khỏi phòng.
(Trích) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Đường đi của con trùn đất |
|
|
16/09/2010 | Tác giả: Kim Tuyến |
|
|
|
Một bữa, nắng chang chang. Thằng Thúng chập chập hai tay hai chân một lát đã tót lên tới ngọn dừa. Nhìn ra ngoài kia thấy trời mênh mông, đồng mênh mông, nhưng sao thứ gì cũng nhờn nhợt, chán ngắt. Nó vói tay xoay xoay trái dừa, bứt ra khỏi cuốn.Thay gì liệng xuống gốc, thằng Thúng lại vung tay thảy qua nóc chuồng heo. Trái dừa rớt đùng trên mái lá, lầm xầm lăn xuống đất. Đám heo của bà Năm hốt hoảng kêu eng éc. Ông Năm hết hồn trong nhà chạy ra.
(Trích) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Thêm một mùa xuân |
|
|
10/09/2010 | Tác giả: Bùi Hoà Bình |
|
|
|
Bà đưa thêm một chỉ nữa, hồ sơ thương binh loại III của bà thành loại II liền. Chịu không ? Tao trả lời liền: Mẹ mày ! Hồi đó nửa đêm tụi bây kêu cửa nhờ tao đưa qua sông, tao có ra điều kiện nào không ? Đồ ăn cháo đá bát. |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Dòng sông hoa tím |
|
|
10/09/2010 | Tác giả: Thu Phương |
|
|
|
Căn nhà bên sông, vắng hoe, vắng ngắt như chưa từng có người tồn tại sau vài năm bỏ hoang. Tôi tìm cây chổi, dọp dẹp qua, quét mạng nhện, lá cây vương vít. Thở phào, mệt mỏi nhìn lại thành quả lao động của mình. Tàm tạm, thấy đỡ hoang tàn, đỡ xa xót hơn. Tôi thong thả ra sông.
(Trích) |
|
|
|
|
|
|
|
|
|