Cho anh gửi vào mùa thu tiếng hát
Trĩu bờ cây diệp lục trẻ trung chồi
Xin môi em mãi nồng say như khói
Trong đôi mắt trong veo gió qua miền đất lạ
Thổi giấc mơ xanh ngút ngợp mùa màng…
Tác giả: Lê Giang
Em nằm lại giữa đồng xa ruộng vắng
Dế ngâm nga bầu bạn suốt canh trường
Ngày lại ngày đàn sáo liệng sang sông
Khua tiếng vịt bâng khuâng chiều nhớ mẹ.
Em có về thăm trường mùa hạ
Phượng treo rất nhiều thương nhớ ở trên cây
Em có về thăm trường cũ sáng nay
Ta một mình gốc phượng già ngày ấy
Xưa địa ngục trần gian
Côn Đảo nay-địa đàng
Biển – rừng xanh ngập nắng
Ai hát khúc tình ca ?...
(Trích)
Giá như ta làm lại được từ đầu.
Ta sẽ chẳng dối lòng đâu - sự thật.
Ở bên kia
có gió
tiếng chim
và nắng
Tác giả: Đặng Ca Việt
Ta về làm khách cha ta
Người tóc bạc lại hầu trà tóc xanh
Bếp nghèo khói lượn vòng quanh
Má loay hoay nấu nồi canh cá đồng.
Một chiều có cả mùa đông
Tiếng cười như thể có dòng lệ pha.
Cầu đứng lặng gỗ đá mòn trong nước
Hoa dẫu không về...
còn mãi chút rong rêu.
Ơi buổi chiều du ca
Râm ran tiếng buồn chen vào mắt
Thảng thốt dòng đời quá chật
Tác giả: Quân Tấn
Người thiếu phụ ngồi trên balcon
buông đuôi mắt hằn nếp gấp trách nhiệm rơi xuống công viên thị xã
ánh trăng thả sợi vàng quấn chặt vòng tay những đôi tình nhân
ngồi trên ghế đá
Khi cuộc sống này vừa rộng lại vừa chật
Quan trọng là mình phải biết lối đi.
Thầy cô tóc nhuốm sương từ đó
Vẫn dịu dàng hoa phấn nở thơm tay
Men yêu – chẳng ủ lúc xưa,
Sao giờ có thể bỏ bùa lẫn nhau?
Lúc xưa, tằm chẳng buộc dâu,
Bây giờ sao trách cau trầu lệch đôi?
Từ trong dằng dặc mất còn
Can trường bám trụ sắt son với đời
Nước xuôi. Ừ nước cứ trôi
Người neo lại với lỡ bồi đời nhau.
Ngọn nến thắp nụ cười bay về đâu sâu lắng
Trái tim có điều gì nghi ngút mấy mùa hương ?
Những câu chuyện đêm khuya sau mùa thi hối hả
Mấy đứa ngồi buồn nuối tiếc tháng ngày qua.
xuống và lên đều phải cần trả giá
mất và còn đều có cùng cao độ chênh vênh
Cõi mơ xưa ai từng đã âm thầm
Trái tim xưa còn thổn thức nỗi xa xăm.
Câu thơ ta viết cho cổ tích
vẫn lừng hương những quả thị mùa thu